Hắn quê Cam Lộ, Quảng Trị, học cùng lớp vật lí Đại học Sư phạm
Huế khóa 1981 – 1985 với mình. Sau ngày ra trường mình nhận quyết định lên Tây
Nguyên làm ông giáo làng rồi bặt tin tức của hắn từ đó.
Đùng một cái khoảng
năm 2000 hay 2001 gì đó hắn gọi điện thoại cho mình từ Hàn Quốc, nói mới biết
được số điện thoại của mình nên gọi hỏi thăm. Mới biết hắn đã là một ông Tiến
sĩ của Trường Đại học Sư phạm 1 Hà Nội, đi dạy nước ngoài nhiều hơn trong nước.
Kể từ đó, mỗi dịp Tết đến Xuân về mình với hắn vẫn nhắn tin, điện thoại thăm hỏi
nhau đều đặn.
Thời còn học chung với
nhau hắn cũng không thuộc loại xuất sắc cho lắm. Nói thật là mình chẳng
có ấn
tượng gì về cái sự học của hắn. Tuy nhiên mình lại rất nể hắn vế cái tính nghiêm
túc, chính
xác và chỉn chu trong học tập. Thời ấy mình thuộc loại vô tổ
chức,
thích tạt ngang tạt ngửa bạt mạng, chả tham gia vào cái gì thực sự
nghiêm túc,
kể cả chuyện học hành. Dù có quan trọng cách mấy mà có đứa nào rủ rê đàn đúm là a lê, tham gia liền. Tối học nhóm ở trường, thằng Hoàn bên khoa
toán tìm mình, bảo mới cua được một em xinh lắm tận bên Tây Lộc, rủ mình qua
nhà nó chơi, ô kê nghỉ học lên đường ngay; Học một giờ chính trị chán
ngắt, thằng Đăng ngồi
cạnh nháy mắt, ê đi cà phê 22 Trương Định đi, xong luôn, mười phút sau
đã phì
phèo ngoài quán; Có hôm mình với hắn xách cặp lên thư viện học, đi ngang
cái
sân cỏ có mấy đứa chia phe đá bóng đang thiếu chân thế là mình
sà vào sân, bái bai
luôn thư viện...
Hắn thì không bao giờ,
khi đã đến giờ học dù bất kể ở nhà, ở lớp hay thư viện thì đừng hòng có ai rủ hắn đi
đâu. Hắn cũng ít khi tham gia đàn đúm hay
chơi văn nghệ thể thao cùng bạn bè. Thi thoảng hắn cũng có ôm ghi ta bập bùng mấy nốt
chiếu lệ rồi kiên quyết buông đàn đi thư viện học. Vài lần khác hắn cũng ghé sân
bóng ngồi xem bạn bè, bình luận dăm ba câu nhạt thếch, được vài phút là hắn đứng
lên phủi đít vào thư viện.
Đùng một cái hắn trở
thành thầy hướng dẫn luận văn thạc sĩ của mình. Chuyện là năm 2006 khi chuẩn bị
làm luận văn tốt nghiệp cao học mình rất thích lĩnh vực vật lí chất rắn đặc biệt
là công nghệ nanô. Nghe mọi người giới thiệu mình tìm cách liên hệ với ông Giám
đốc Trung tâm nghiên cứu nanô của trường Trường Đại học Sư phạm 1 Hà Nội. Thế
quái nào mà đó lại chính là hắn, lúc này đã là Phó giáo sư – Tiến sĩ Nguyễn Văn
Minh, một trong những TS đầu ngành có tiếng về vật lí chất rắn ở Hà Nội. Mình nhắn tin "Mày làm thầy hướng dẫn luận văn thạc sĩ về na nô cho tao nhé", hắn trả lời "Ô kê". Chấm hết, chuyện chỉ có thế, hiểu nhau quá mà.
Có dịp làm việc với hắn mình gặp lại cái
tính nghiêm túc, khoa học từ thuở sinh viên nay đã nâng lên thành tầm công nghệ của hắn.
Thời gian đầu chỉ làm việc qua email, điện thoại nhưng hắn đã giao cho mình cả đống
tài liệu khủng khiếp lại toàn tiếng Anh bắt phải xử lí sớm, hắn làm cứ như mình không còn việc gì
để quan tâm nữa, hi hi.
Tháng 7, năm 2007 để
hoàn thành luận văn mình ra Hà Nội gần một tháng. Hàng
ngày chứng kiến phong cách làm việc rất nhanh nhẹn và hiệu quả của hắn
mình lại càng nể. Không hiểu với một thân hình nhỏ thó từ thuở sinh viên
như thế hắn đào đâu ra sức lực để giải quyết hết khối công việc không
lồ của
một ông giám đốc, một chủ nhiệm khoa lí, một giảng viên, chưa kể việc
nhà cùng
một núi những công việc hằm bà lằng khác. Tuy thế hắn vẫn rất tận tụy,
trách
nhiệm với những sinh viên hay nghiên cứu sinh do hắn hướng dẫn. Hình như
hắn
còn có vẻ lo lắng cho cái luận văn của mình hơn cả người thực hiện, hi hi. Mãi cho đến khi vào Đà Lạt tháng 12-2007, chứng kiến
thằng bạn – học trò, bảo vệ thành công luận văn xong
hắn mới yên tâm cười toe toét, giãn hết cả mặt mũi ra để lên máy bay về Hà Nội.
Sáng nay, lại đùng một
cái, hắn gọi điện thoại báo tin thứ sáu này (ngày 20/4/2012) Bộ Giáo dục và Đào
tạo sẽ tổ chức lễ trao quyết định - bàn giao chức Hiệu trưởng Trường Đại học Sư
phạm 1 Hà Nội cho hắn, kết quả của sau hai vòng bỏ phiếu hắn đều đứng đầu. Thực
sự thì mình cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên vì chuyện này, về cả cái tâm và cái tầm hắn xứng
đáng với chức vụ Hiệu trưởng một Trường Đại học Sư phạm hoặc hơn thế, Bộ Giáo dục và Đào tạo
đã không chọn nhầm người. Chúc mừng Minh, với những phẩm chất sẵn có Minh có thể còn đi lên
trong đời.
Ngó lại cái thằng tôi
là mình đây vẫn đang mãi loanh quanh với cái chân chuyên viên làng nhàng, cái thói vô tổ chức không những không bỏ đi được mà xem ra càng nặng hơn,
he he.
Tự nhiên thấy cũng cần tự chúc mừng chính mình, thật may là mình vẫn còn
nguyên vẹn tâm sức để tiếp tục tạt ngang tạt ngửa với đời, he he.
Thứ trưởng Nguyễn Vinh Hiển (giữa) chúc mừng tân Hiệu trưởng Trường ĐHSP HN (bên phải).
Ảnh: gdtd.vnẢnh mới copy từ báo Giáo dục và Thời đại (20/6/2011):
http://www.gdtd.vn/channel/3005/201204/Cong-bo-quyet-dinh-bo-nhiem-Hieu-truong-truong-DHSP-HN-1960763/
Chủ blog có thể cho xin số đt của anh Minh được không? Anh Minh là ân nhân của mình khi còn dạy ở CĐSP ĐăkLăk và là đồng hương nữa nên mình muốn liên lạc với anh ấy. Cám ơn nhiều.
Trả lờiXóaBác có thể liên hệ qua email: minhsp@gmail.com. Chúc bác vui.
Xóa