Thứ Hai, 7 tháng 1, 2013

Xe đạp ơi

1. Rất nhiều sáng mở cửa đi làm mình thường gặp một nhân vật có vẻ bí hiểm ngồi ngay bờ tường đối diện nhà mình với một trang phục không hề thay đổi, một nét mặt chẳng biết đang biểu lộ cảm xúc gì. Tay chàng luôn lắc lư  một dụng cụ gì đấy mình cũng chẳng hiểu, một thói quen hay một nghi lễ tôn giáo?

photo


2. Cách chàng không xa, tại một vị trí cũng chưa hề thay đổi là một vật mà bằng vào những bộ phận của nó ta có thể gọi là xe đạp. Trên cái gọi là xe đạp ấy chất đầy một nùi hằm bà lằng đủ thứ mà mình đoán là toàn bộ gia tài của chàng. Ngoài mấy que củi lòi ra thì không biết gia tài của chàng còn có những gì nữa.
photo


3. Có điều chắc chắn cái chiếc xe đạp này không dùng để đạp được mà chỉ để giúp chủ nhân thồ gia tài của mình đi lang bạt. Chiếc xe chỉ còn lốp với vành chứ không có săm. Có thể thấy chủ nhân xe đã rất công phu dùng dây dợ cột giằng chằng chịt chiếc xe nhằm giữ các bộ phận xe không bị rơi ra trên hành trình thiên lí. Thi thoảng mình có gặp chàng đẩy cái xe của mình đi lầm lũi ven vệ đường không để ý đến ai mà hình như cũng chẳng ai để ý đến chàng.
photo


4. Chẳng ai biết chàng tên gì, từ đâu tới, trú ngụ ở đâu. Có khi người ta thấy chàng co ro ngủ bên hiên nhà, hè phố hay trong chùa. Cũng chưa ai nghe chàng nói dù chỉ một tiếng, vì thế mà chàng hoàn toàn bí ẩn. Chả hiểu sao chàng lại thích cái hẻm nhà mình. Đi giang hồ đâu thì thôi chứ khi nào hồi...hẻm là mình lại hay gặp chàng buổi sáng trước nhà. Phần lớn buổi sáng cả nhà bận tíu tít, bao nhiêu lần định bụng tìm hiểu chàng nhưng mỗi sáng gặp chỉ kịp gật đầu chào chàng một cái rồi vôi vàng lên xe chạy như ma đuổi.
Sáng nay tự cho phép thong thả, mình mới ghi lại mấy tấm hình. Rất may là diễn viên chịu "nghe" đạo diễn nên chịu đứng bên con xe để làm mẫu. Chắc là  nhận ra sự kiện quan trọng trong đời nên chàng cũng cố gắng nhếch một nụ cười xưa cũ hình như bị lãng quên lâu lắm rồi.
Định chụp chung với chàng một tấm nhưng ngó lui ngó tới không thấy ai để nhờ chụp nên mình đành gửi chàng ít tiền ăn sáng rồi ba chân bốn cẳng chạy đi làm, hẹn chàng một dịp khác vậy.

photo


5. Chẳng hiểu sao mỗi lần thấy chàng và chiếc xe là mình hay liên tưởng tới Bùi Giáng, một ông Tiên huyền thoại mà mình rất ngưỡng mộ. Phía sau cái vỏ xù xì kia biết đâu chàng cũng là một bậc cao nhân lánh đời thì sao nhỉ? Thiên hạ vẫn quen đánh giá nhau bằng cái bề ngoài bóng bẩy mĩ miều mà đôi khi quên rằng tài sản quý giá có thể ẩn chứa  dưới những lớp vỏ rất tầm thường.
Bồ Tát Thường Bất Khinh gặp ai cũng cung kính: "Ta xin chào ngươi, một vị Phật sẽ thành", ai dám bảo rằng chàng  không là một vị Phật tương lai?
photo
22.10.2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét