Một thày giáo đích thực em ạ, phải đồng thời là một người đàn ông đích thực. Thày biết yêu quê hương đất nước, luôn tận tụy với nghề, ghét thói giả dối đớn hèn, và hẳn nhiên, thày luôn biết hết mình vì cái đẹp.
Khi xưa, biết Thái Tử Tất Đạt Đa sắp giác ngộ dưới cội Bồ đề, Ma
Vương đã sai ba ma nữ xinh đẹp tuyệt luân ăn mặc hở hang, uốn éo dâm đãng, kéo
đến hòng mê hoặc Thái Tử. Nhưng Thái Tử xếp bằng tĩnh tọa, tâm như nước lặng, sắc đẹp
trước mặt mà nhìn như không thấy, bọn ma nữ tẽn tò phải cuốn gói ra đi.
Không may, thày giáo em chưa là người giác ngộ, mắt môi lúng liếng
thế kia làm sao thày không thấy, nẩy nở dường kia thì tâm của thày không xuyến
xao sao được, hả em.
Có khi mọi thày giáo trên đời nên tham gia một khóa học tu thiền
để đạt đạo dưới một gốc...trâm bầu nào đó. Thế thì, mọi cô học trò xinh xắn như
em nào có mảy may động đến tâm can thày cho được; thế thì thày sẽ nhìn mọi cô
gái đẹp trên đời như thày chùa nhìn chiếc lược, thế thôi.
Hỡi ôi, nếu như thế thì thày có còn gì sống động nữa đâu mà em đến
học? Em còn đến lớp làm gì khi những lúng liếng xuyến xao, bao nẩy nở xuân thì
, chỉ mang đến đổ vào gốc trâm bầu lạnh lẽo?
Vì thế em ơi, tất cả những gì em cần làm để giúp thày của em là
đừng biến mình thành ma nữ, xin đừng đặt
thày của em vào thử thách cam go khó lòng vượt thoát, nha em.
Nếu không thế, thày không chắc rằng một ngày kia thày không phạm
lỗi; nếu không thế, biết đâu được một ngày kia thày lại thêm một lần sám hối.
Nhé em!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét