Tôi hỏi các bạn
điều này:
Tình yêu của
con người có phải là điều thiêng liêng ?
Sức mạnh của
con người mà ta có thể nhận biết là gì ?
Quyền lực của
tiền bạc ?
Quyền lực của
chức vị ?
Quyền lực của
tri thức ?
Quyền lực
trong tôn giáo ?
Quyền lực của
chính trị và quân sự ?
Những thứ ấy
có thể mạnh, nhưng không phải là mạnh nhất.
Tình yêu của
con người là thiêng liêng và mạnh nhất.
Nhưng tại sao
nhiều người chối bỏ nó, nhất là ở những xứ sở tôn vinh tiền ?
Tại sao người
ta lấy tiền để đo giá trị con người ?
Bởi cũng tại
trí óc con người hoạt động theo hướng thỏa mãn nhiều ham muốn riêng tư.
Nhưng từ khi
con người xuất hiện đến nay mấy triệu năm rồi,
Có bằng chứng
nào kết luận con người đã thỏa mãn lòng ham muốn của mình ?
Người ta dùng
trí óc tìm kiếm các nguyên liệu bên ngoài để thỏa mãn bên trong tâm hồn.
Điều ấy đã
muôn đời không được.
Thế nhưng tri
thức con người cứ chảy mãi một dòng như vậy.
Nếu ai đi ngược
dòng tri thức này giống như người từ cõi xa xôi nào đến !
Tôi không chê
trí tuệ.
Nhưng từ
trong sâu thẳm của cõi thanh tịnh,
Tôi nhận biết
rằng con tim có năng lượng diệu kỳ:
Năng lượng của tình yêu chân thành làm
nhũn mềm tất cả
Năng lượng của tình yêu chân thành thường
cho ra những trí tuệ siêu phàm.
Thứ trí tuệ từ con tim là trí tuệ của
người chủ vĩ đại.
Trí tuệ ấy có sức mạnh thần diệu.
Có những phế
nhân cô độc,
Lại sống ở phần
đất chỉ biết có tiền là trên hết,
Đa số họ khổ
đau từ thân thể cho đến tận đáy lòng.
Nhưng may mắn
thay cũng có người sống với trái tim
yêu thương
nhân loại và cuộc đời.
Nên tâm hồn họ
sung mãn, năng lượng sống an nhàn không nhiều day dứt.
Họ cũng nhận
ra tình yêu trong họ,
Và biết đem
tình yêu ấy cư xử với những gì xảy ra với họ,
Cư xử một
cách hồn nhiên không có trí của óc tác động.
Họ què quặt
thân thể mà lại giàu lòng yêu thương.
Do vậy mà họ
đã đùm bọc được nhiều người thân thể vẹn toàn !
Kỳ lạ thay sự
giàu có của tâm hồn.
Mãi mãi đẹp
và mãi mãi trường tồn trên hành tình này.
Dù mai này học
vĩnh biệt nó để về một nơi vô định.
Cõi vô định ấy
là cõi của lòng yêu thương bất tử.
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaNhân loại thường không nhận ra TÌNH YÊU ấy, Túy ạ!
Trả lờiXóaDa vâng! Đó mới là bi kịch cho nhân loại. Thôi thì ai nhận ra được TÌNH YÊU ấy thì hãy cứ yêu đi vậy. Biết đâu từ trái tim có thể cảm hóa được trái tim chị nhỉ.
Trả lờiXóa